Tác giả: Cổ Long | Người đọc: Hằng Bon, Mạnh Cường |
Tech mix: Tiểu Học | Biên tập: Hanhkhachcuoicung |
Độ dài: 13:22 | Dung lượng: 18.37 MB |
(Radio.mevn.net) - Long Thiếu Vân nói: - Vãn bối đến đây định bàn với Bang Chủ một chuyện trao đổi. Thượng Quan Kim Hồng gặn lại: - Trao đổi?
Sắc mặt của Hắn càng sắc lạnh, hắn nói tiếp từng triếng:
- Trước đây cũng có người đến nói với ta về chuyện trao đổi, ngươi có muốn nghe sự đáp ứng của ta với người ấy hay không?
Long Thiếu Vân nói:
- Vãn bối xin nghe.
Thượng Quan Kim Hồng nói như thét:
- Loạn đao phân thây.
Sắc mặt của Long Thiếu Vân vẫn thản nhiên, hắn nói giọng điềm đạm:
![]() |
Đa tình kiếm khách, vô tình kiếm. |
- Nhưng chuyện trao đổi này không giống những người khác, nếu không thế thì vãn bối đâu dám đến.
Thượng Quan Kim Hồng hỏi:
- Trao đổi là trao đổi chứ có gì không giống?
Long Thiếu Vân nói:
- Chuyện trao đổi này đối với Bang Chủ có trăm lợi chứ không một hại.
Thượng Quan Kim Hồng nhướng mắt:
- Sao?
Long Thiếu Vân nói:
- Bang Chủ uy lừng thiên hạ, giàu muôn xe, tất cả những gì quí báu trên đời, Bang Chủ không hề thiếu.
Thượng Quan Kim Hồng nói:
- Đúng và vì thế ta không cần nói chuyện trao đổi với ai.
Long Thiếu Vân nói:
- Nhưng còn có một vật mà chưa chắc Bang Chủ đã có.
Thượng Quan Kim Hồng hỏi:
- Nói?
Long Thiếu Vân vẫn từ tốn:
- Bản thân của vật đó có thể cũng chẳng có gì cao nhưng đối với riêng Bang Chủ thì lại khác.
Thượng Quan Kim Hồng hỏi:
- Tại sao?
Long Thiếu Vân đáp:
- Tại vì trên đời này, cái gì mình muốn mà không được thì cái đó riêng đối với mình là quí giá.
Thượng Quan Kim Hồng trừng mắt:
- Nhưng cái ngươi nói đó là gì?
Long Thiếu Vân đáp:
- Cái mạng của Lý Tầm Hoan.
ánh mắt lạnh băng băng của Thượng Quan Kim Hồng vùng loé lửa, hắn hơi chồm tới:
- Nói lại?
Long Thiếu Vân nói:
- Cái mạng của Lý Tầm Hoan hiện năm trong tay chúng tôi, nếu Bang Chủ muốn thì bất cứ lúc nào vãn bối cũng xin dâng lên.
Thượng Quan Kim Hồng lặng thinh.
Phải chờ cho đến khi ánh mắt của hắn lạnh lại như bình thường, hắn nói chậm chạp:
- Lý Tầm Hoan thì có gì? Ta chưa bao giờ xem hắn vào đâu cả.
Long Thiếu Vân nói:
- Đã thế, vãn bối xin cáo thối.
Vừa dứt tiếng sau cùng, hắn vòng tay khom mình ra cửa.
Hắn đi rất chậm nhưng không hề ngó lại.
Thượng Quan Kim Hồng cũng không nhìn theo hắn.
Long Thiếu Vân cứ chầm chậm đi ra, hắn đưa tay xô cửa.
Thượng Quan Kim Hồng vụt nói:
- Đứng lại.
ánh mừng lộ nhanh trên đôi mắt nhưng cũng được dập tắt thật nhanh, Long Thiếu Vân lại giữ y tia mắt lờ đờ và khẽ vòng tay:
- Bang Chủ có điều chi dặn bảo?
Thượng Quan Kim Hồng không nhìn Long Thiếu Vân, tia mắt chăm chăm vào ánh lửa trên bàn:
- Ngươi muốn đem cái mạng của Lý Tầm Hoan để đổi lấy gì?
Long Thiếu Vân đáp:
- Gia phụ ngưỡng mộ uy danh của Bang Chủ đã lâu, chỉ hiềm vì không có cơ bái kiến.
Thượng Quan Kim Hồng lạnh lùng:
- Không cần những lời đó, ngươi muốn cần những gì?
Long Thiếu Vân nói:
- Gia phụ mong thiên hạ quần hùng được cùng với Bang Chủ bái giao.
ánh mắt của Thượng Quan Kim Hồng vụt bắn ra những tia giận dữ nhưng cũng được dập tắt rất nhanh:
- Xem chừng Long Tiêu Vân cũng tưởng xứng đáng là kẻ Thông minh thế nhưng trong chuyện này hắn quá ngu.
Long Thiếu Vân nói:
- Cách làm này quả thật có ngu nhưng cái ngu nhất cũng là cái thường công hiệu nhất.
Thượng Quan Kim Hồng hỏi:
- Ngươi nắm chắc chuyện bàn về trao đổi này kết quả à?
Long Thiếu Vân đáp:
- Vâng.
Thượng Quan Kim Hồng nói:
- Nếu như thế thì hắn không cần sai ngươi đến.
Long Thiếu Vân nói:
- Bởi vì nếu thay người khác thì không sao diện kiến Bang Chủ.
Thượng Quan Kim Hồng nói:
- Các ngươi vốn là chủ trong việc trao đổi này nhưng ngươi đến đây thì cuộc diện đã đổi thay.
Long Thiếu Vân nói:
- ý Bang Chủ muốn nói là sẽ dùng vãn bối để uy hiếp gia phụ, buộc phải giao Lý Tầm Hoan?
Thượng Quan Kim Hồng nhếch môi ":
- Đúng, khá lắm.
Long Thiếu Vân bật cười:
- Bang Chủ là bậc sáng suốt biết người biết ta nhưng đối với gia phụ thì lại hiểu lầm.
Thượng Quan Kim Hồng cười nhạt:
- Chẳng lẽ hắn bằng lòng để ta giết ngươi chứ không chịu giao Lý Tầm Hoan?
Long Thiếu Vân gật đầu:
- Đúng như thế.
Thượng Quan Kim Hồng nhướng mắt:
- Chẳng lẽ hắn không phải là người?
Long Thiếu Vân nói:
- Là người nhưng người cũng có nhiều loại.
Thượng Quan Kim Hồng hỏi:
- Hắn thuộc loại nào?
Long Thiếu Vân nói:
- Gia phụ và Bang Chủ cùng một loại người, khi cần đạt mục đích thì không từ một thủ đoạn nào, không từ một sự hy sinh nào.
Môi của Thượng Quan Kim Hồng mím lại, mím lại trông như một sợi chỉ kéo ngang.
Thật lâu, hắn nói từ từ:
- Gần suốt hai mươi năm nay không có người nào dám nói trwocs mặt ta câu ấy.
Long Thiếu Vân nói:
- Bởi vì Bang Chủ là loại người như thế nên vãn bối mới dám nói những lời như thế, chỉ có những lời như thế có thể khơi động được loại người như thế.
Thượng Quan Kim Hồng nhìn sững vào mặt Long Thiếu Vân:
- Nếu ta không bằng lòng thì chẳng lẽ các ngươi lại thả Lý Tầm Hoan?
Long Thiếu Vân gật đầu:
- Hay, sẽ thả.
Thượng Quan Kim Hồng hỏi:
- Cá ngươi không sợ hắn báo thù à?
Long Thiếu Vân nói:
- Hắn thuộc về loại người khác, hắn không bao giờ làm những chuyện như thế.
Hắn mỉm cười nói tiếp:
- Nếu hắn chịu làm những chuyện như thế thì hắn không gặp những bi thảm ngày nay.
Thượng Quan Kim Hồng gắt giọng:
- Các ngươi có thể tha hắn, thế thì tại sao các ngươi không nghĩ rằng ta có thể giết hắn?
(Còn nữa...)
Danh sách beat sử dụng trong Radio:
1. Tuyển tập beat kiếm hiệp
(...)
Những tâm sự muốn sẻ chia, những bài viết cảm nhận về cuộc sống, những sáng tác thơ, truyện ngắn mời bạn cùng chia sẻ bài viết với chúng tôi bằng cách gửi đường link, file đính kèm về địa chỉ email: mevn.net@gmail.com.